“Con mình gây tội thì phải chịu tội. Mấy ngày nay bà con trong xóm ai cũng nhìn gia đình tôi với con mắt khác. Họ nói con nhưng thực chất nói cả luôn mình nữa. Thôi thì phải chịu thôi vì tội con mình là quá lớn. Con dại cái mang phải không chú?”.
Đó là lời chia sẻ thật lòng từ người mẹ ruột của đối tượng Lý Hữu Nghĩa - kẻ đã xông và nhà cháu D.T.M.D lúc nửa đêm, bắt cháu về nhà hãm hiếp.
Sáng nay 16/4, chúng tôi vào Bệnh viện đa khoa tỉnh Sóc Trăng thăm cháu D.T.M.D (SN 2005, học sinh lớp 1 trường Tiểu học phường 9), nạn nhân bị đối tượng Lý Hữu Nghĩa (SN 1993, ngụ cùng địa phương) hiếp dâm. Người nhà cháu cho biết sức khỏe của cháu đã tạm ổn, các bác sĩ nói đầu tuần tới cho xuất viện. Tuy nhiên một cán bộ khoa phụ sản của bệnh viện cho biết tổn thương vùng kín của cháu D. khá nặng, phải phẫu thuật và khâu nhiều mũi những các bác sĩ vẫn lo di chứng về sau cho cháu. Hiện tại do cháu còn quá nhỏ nên chưa hiểu hết tính chất của sự việc.
Nhìn cháu bé ngây thơ đang mân mê mấy món đồ chơi bằng nhựa trên giường bệnh, không ai khỏi thương cảm, chạnh lòng.
Cháu M.D chơi đồ chơi trên giường bệnh
Cũng tại bệnh viện, chúng tôi gặp bà Trịnh Thu Ngọc (mẹ ruột của đối tượng Lý Hữu Nghĩa). Bà Ngọc cho biết từ hôm cháu D. vào viện đến nay, bà luôn có mặt ở bệnh viện để chăm sóc cháu. Kể về tội lỗi tày đình của con trai, bà ngậm ngùi: Bà có 3 người con, 2 trai, một gái. Chồng mất sớm nên một mình bà nuôi 3 con trong hoàn cảnh khó khăn. Sau đó bà Ngọc đi bước nữa, về sinh sống bên quê chồng ở huyện Mỹ Tú (tỉnh Sóc Trăng). Gia đình bên chồng nhận nuôi giúp người con trai lớn (là anh của Lý Hữu Nghĩa). Cô con gái út ở với bà và hiện đang làm cho một công ty ở TPHCM. Riêng Nghĩa được ông bà ngoại nhận nuôi.
Nghĩa ở với ông bà rất được cưng chiều. Học hết lớp 3, Nghĩa bỏ học ở nhà, ông bà và mẹ thuyết phục đi học thế nào cũng không nghe. Không học hành, không việc làm, Nghĩa chỉ biết mỗi việc giúp người thân bán cá ngoài chợ Sóc Trăng, ngoài ra rảnh rỗi là theo bạn bè đi chơi cho tới khuya mới về. Thấy Nghĩa đi sớm về khuya thất thường, ông bà ngoại đã cất cho Nghĩa một căn nhà nối phía sau nhà để mỗi đêm ông bà không phải thức khuya chờ mở cửa cho Nghĩa.
Bà Ngọc kể tiếp: Hôm Nghĩa hãm hại cháu D, bà đang ở Mỹ Tú thì nhận được điện thoại báo tin động trời. Thu xếp ra Sóc Trăng, vừa về đến nhà bà đã thấy công an có mặt tại nhà rất đông. Công an mời bà làm việc, nói bà hãy động viên con ra đầu thú, đừng che giấu mà nặng tội cho con. Bà Ngọc tâm sự: “Nghe mấy chú công an nói, tôi biết mình phải làm gì. Con mình có tội thì để cho pháp luật xử lý chớ làm sao mình lại che giấu được. Mà có giấu cũng không được vì công an giỏi lắm, trốn đâu mấy chú cũng tìm ra. Nên tôi nói với mấy chú để tôi đi tìm cháu”.
Người mẹ của đứa con tội lỗi cũng chia sẻ: “Con mình gây tội thì phải chịu tội. Nhưng mình làm mẹ không thể ngồi nhìn cháu D như vậy được. Con mình ngồi tù đúng với tội do nó gây ra, nhưng cháu D quá bé bỏng mà phải gánh chịu nỗi đau quá lớn. Là người mẹ, tôi cũng đau lòng lắm chú à. Tôi chỉ mong sao cháu sớm bình phục, trở về với cuộc sống bình thường. Tôi và gia đình cháu cũng là hàng xóm với nhau cả, đâu ngờ con mình nó lại ra nông nỗi này. Tôi chỉ buồn là mình không dạy được con để nó làm bậy. Nhiều lần tôi khuyên răn mà nó không nghe. Bây giờ cứ để pháp luật trừng trị đúng với tội của nó thôi”.
Theo bà Ngọc, trước khi gây ra sự việc đau lòng cho cháu D, Nghĩa đi nhậu với bạn bè khá nhiều nên có thể “không làm chủ được mình”. Sau những lời chia sẻ, bà nói thêm: “Mấy ngày nay gia đình tôi quá khổ tâm vì bà con trong xóm ai cũng nhìn mình với con mắt khác. Họ nói con nhưng thực chất nói cả luôn mình nữa. Khổ tâm lắm nhưng biết làm sao được, thôi thì phải chịu thôi vì tội con mình là quá lớn. Con dại cái mang phải không chú? Nhưng tôi cũng hi vọng sau vụ này con tôi sẽ biết hối hận để làm lại cuộc đời”.
Theo đuôi :
ADVERTISEMENT