Tuy mới 4 tuổi nhưng khi đưa đến Trung tâm Chăm sóc sức khỏe sinh sản TP Đà Nẵng khám, chữa bệnh, các bác sĩ đã xác định cháu bé bị: Vết rách màng trinh cũ.
Một ngày đầu tháng 6-2011, anh Lê Hải Bình (trú đường Huỳnh Ngọc Huệ, Đà Nẵng) cùng một số anh em hành nghề vận tải hàng hóa đường dài điện thoại báo tin: Cháu N.T.V.T. (tên người bị hại và gia đình đã đổi), con anh H., chị C. (trú Hòa An, Cẩm Lệ) đã bị một người tên Sơn xâm hại tình dục. Chúng tôi vội vàng có mặt tại bãi xe 76-Tôn Đản gặp trực tiếp các anh để tìm hiểu sự việc.
Theo lời trình bày của anh Bình: Qua mối quan hệ làm ăn, vợ chồng anh biết rõ hoàn cảnh gia đình cháu T. Vợ chồng anh H. vất vả mưu sinh từ sáng sớm đến tối mịt mới về nhà nên phải gửi cho cô giáo trông đến 21 hoặc 22 giờ mới đến đón. Trong thời gian khi đưa cháu về nhà, người nhà cô giáo đã có hành vi xâm hại tình dục.
Anh Nguyễn Nga – tài xế xe tải nhỏ, trú An Khê bức xúc: Khi phát hiện, chúng tôi đã khuyên gia đình tố cáo sự việc đến các cơ quan chức năng, song không hiểu vì lý do gì gia đình đã giấu kín thông tin và khi mọi người khuyên giải, gia đình cháu bé mới báo cáo sự việc cho CAQ Thanh Khê.
Tìm hiểu sự việc, chúng tôi được biết: Cháu N.T.V.T. sinh ngày 12-1-2007, tại Thăng Bình, Quảng Nam. Năm 2009, gia đình anh H. chuyển ra sinh sống tại Hòa An, Cẩm Lệ. Anh H. làm nghề lái xe, chị C. hành nghề cắt tóc. Do tính chất công việc nên anh H. thường rời nhà rất sớm. Khoảng 7
giờ 30, chị C. mới chở cháu bé đến gửi tại Trường Mầm non Hồng Đào (An Khê, Thanh Khê), lớp của cháu bé do cô giáo Nguyễn Thị Vạng (1958, trú tổ 34A, An Khê) phụ trách.
Do phải đi sớm, về muộn nên gia đình nhờ cô Vạng đón và trông cháu đến 21 giờ với mức thù lao 450.000 đồng/tháng (kể cả tiền ăn bữa tối). Khoảng tháng 9 và 10-2010, gia đình phát hiện cháu T. bị đau ở vùng kín, gia đình gặng hỏi, cháu T. trả lời: bị bác Sơn (chồng người em ruột cô Vạng đang ở chung nhà – công nhân vệ sinh) sàm sỡ… Gia đình gọi điện cho cô Nguyễn Thị Vạng kể sự việc nhưng cô cho rằng cháu nhỏ vu khống và khẳng định ông Sơn đã lớn tuổi, chỉ nựng cháu thôi. Trong thời gian này, cháu có những biểu hiện như: sốt, hoảng sợ… nhưng do bận việc nên cha mẹ cháu chỉ mua thuốc kháng sinh tại các quầy thuốc tân dược cho uống.
Đầu tháng 4-2011, cháu T. tiếp tục bị sốt nên gia đình đưa đến Trung tâm Chăm sóc sức khỏe sinh sản TP Đà Nẵng khám và điều trị. Tại đây, các bác sĩ phát hiện cháu T. bị viêm âm đạo, màng trinh rách đã cũ. Biết rõ sự việc, cô Nguyễn Thị Vạng đã gọi chị C. đến trường và đưa 2 triệu đồng (gọi là tiền thuốc men chữa bệnh cho cháu) và viết một giấy cam đoan có nội dung: “Tôi tên Nguyễn Thị Vạng, sinh năm 1958, trú tổ 34A, An Khê, Thanh Khê. Nay tôi viết giấy này cam đoan, nếu cháu T. sau này có bệnh tật gì tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm”.
Sau khi đưa 2 triệu đồng và viết giấy cam đoan, gia đình bà Vạng không có liên lạc cũng như trách nhiệm nào cả. Và, khi biết gia đình cháu T. phát hiện sự việc, Sơn đã bỏ đi khỏi địa bàn P. An Khê.
Với những chứng cứ đã thu thập cho thấy việc cháu T. bị xâm hại tình dục trong thời gian từ tháng 9-2010 đến tháng 4-2011 (thời điểm đi khám bệnh) và địa điểm bị xâm hại là tại nhà riêng của bà Nguyễn Thị Vạng là có cơ sở. Tuy nhiên, để xác định mức độ, hành vi vi phạm của đối tượng tên Sơn để có cơ sở xử lý theo quy định của pháp luật, chúng tôi đề nghị các cơ quan pháp luật sớm vào cuộc để làm rõ nhằm bảo vệ quyền và lợi ích của cháu T. Mong rằng, qua sự việc trên các bậc phụ huynh cũng cần cảnh giác với những kiểu giữ trẻ như trường hợp bà Nguyễn Thị Vạng để bảo vệ, chăm sóc trẻ em được tốt hơn.
Theo Công An Đà Nẵng
Theo đuôi :
ADVERTISEMENT