Ngồi trong phòng điều tra Công an tỉnh Lạng Sơn là hai cô gái còn khá trẻ nhưng đối nghịch nhau về hình thức. Một người xinh xắn, béo tốt, khóc ròng thì cô còn lại thân hình gầy ốm, đôi mắt giảo hoạt nhìn ngó mông lung. Họ có quá nhiều điểm chung, từ chỗ đều là nạn nhân bị lừa bán làm gái mại dâm đến hành vi buôn người.
Hai gái mại dâm bị bắt vì lần đầu làm tú bà. |
Nước mắt lăn dài trên gò má nhô cao, Hà nghẹn ngào không thốt được lời nào vì không ngờ cuộc đời cô lại rẽ vào khúc ngoặt bi đát này. Hà bảo khi bước chân ra khỏi nhà, cô chỉ có một mục đích duy nhất là làm sao kiếm được nhiều tiền về phụ giúp bố mẹ và để được chút vốn lấy chồng, không ngờ…
Xuất thân từ một gia đình nghèo ở huyện Định Hóa lại không được học hành đến nơi đến chốn nên ngay từ nhỏ Hà mặc cảm với thân phận nghèo hèn của mình. Bố thường xuyên ốm nặng, đàn em nheo nhóc, mọi gánh nặng đồng áng dồn lên vai mẹ nên những lúc mệt mỏi, không có người san sẻ, bà thường có những lời nói cay nghiệt mỗi khi con gái lớn không làm vừa ý. Không chịu nổi bức bí của gia cảnh, 15 tuổi Hà bỏ lên Hà Nội, trong đầu nung nấu ý định phải làm sao để thoát khỏi bần hàn thế nhưng với một cô gái quê, không học hành, không vốn liếng, giữa chốn phồn hoa không người thân quen thì làm gì có thể tìm được việc làm nhàn nhã, thu nhập cao.
Mấy ngày lang thang khắp các dãy phố, ghé qua nhiều hàng quán để tìm việc, mãi Hà mới xin được làm chân rửa bát thuê tại một quán ăn. Hàng ngày, Hà phải dậy sớm quét dọn, nhặt rau, rửa bát, làm tới tận khuya mới được nghỉ nhưng đồng lương thì bèo bọt. Đêm đêm, ngả tấm lưng con gái tưởng còng đi vì làm việc suốt ngày, Hà vẫn tự động viên mình hãy cố gắng vì dẫu sao thì cũng có chỗ để trú thân trong lúc chờ tìm cơ hội khác.
Rồi một ngày quán phở nơi Hà làm thuê xuất hiện một người phụ nữ dù đã bước vào tuổi trung niên nhưng gương mặt còn khá đẹp. Sau khi gọi bát phở, bà ta chủ động làm quen với Hà và tỏ ý thương cô giúp việc nhỏ bé nhưng chăm chỉ. Quen với cảnh khách vào quán chỉ gọi món, lạnh lùng thanh toán tiền rồi đi nên khi thấy có người quan tâm tới mình, Hà rất cảm động, chẳng khác nào mạch nước ngầm được khơi đúng nguồn, cứ vậy dốc bầu tâm sự về gia cảnh của mình. Người đàn bà tỏ ra thương cảm, rủ Hà về làm cho bà ta, công việc là đi theo khuân vác những bao quần áo từ biên giới về chợ Long Biên bán. Nghe người phụ nữ nói, Hà chợt nghĩ đây là cơ hội tốt để đổi đời vì đi theo lái buôn, vừa không phải kiếm tiền nuôi thân mà vẫn có tiền lương lại học được cách buôn, sau này “cứng cáp” có thể tự lập được. Quyết tâm phải kiếm được nhiều tiền mới về quê lại bùng dậy trong đầu cô gái non nớt nên không đợi bà ta mở lời đến lần thứ hai, Hà đã gật đầu đồng ý.
Mấy ngày lang thang khắp các dãy phố, ghé qua nhiều hàng quán để tìm việc, mãi Hà mới xin được làm chân rửa bát thuê tại một quán ăn. Hàng ngày, Hà phải dậy sớm quét dọn, nhặt rau, rửa bát, làm tới tận khuya mới được nghỉ nhưng đồng lương thì bèo bọt. Đêm đêm, ngả tấm lưng con gái tưởng còng đi vì làm việc suốt ngày, Hà vẫn tự động viên mình hãy cố gắng vì dẫu sao thì cũng có chỗ để trú thân trong lúc chờ tìm cơ hội khác.
Rồi một ngày quán phở nơi Hà làm thuê xuất hiện một người phụ nữ dù đã bước vào tuổi trung niên nhưng gương mặt còn khá đẹp. Sau khi gọi bát phở, bà ta chủ động làm quen với Hà và tỏ ý thương cô giúp việc nhỏ bé nhưng chăm chỉ. Quen với cảnh khách vào quán chỉ gọi món, lạnh lùng thanh toán tiền rồi đi nên khi thấy có người quan tâm tới mình, Hà rất cảm động, chẳng khác nào mạch nước ngầm được khơi đúng nguồn, cứ vậy dốc bầu tâm sự về gia cảnh của mình. Người đàn bà tỏ ra thương cảm, rủ Hà về làm cho bà ta, công việc là đi theo khuân vác những bao quần áo từ biên giới về chợ Long Biên bán. Nghe người phụ nữ nói, Hà chợt nghĩ đây là cơ hội tốt để đổi đời vì đi theo lái buôn, vừa không phải kiếm tiền nuôi thân mà vẫn có tiền lương lại học được cách buôn, sau này “cứng cáp” có thể tự lập được. Quyết tâm phải kiếm được nhiều tiền mới về quê lại bùng dậy trong đầu cô gái non nớt nên không đợi bà ta mở lời đến lần thứ hai, Hà đã gật đầu đồng ý.
Được người đàn bà mới quen tặng cho bộ quần áo đẹp, đêm đầu tiên nằm trong xóm trọ của bà chủ, Hà thao thức không sao ngủ được vì nghĩ mình thật may mắn gặp được người tốt. Cô thầm nhủ sẽ cố gắng làm việc thật tốt để trả ơn mà không hề biết rằng ngay lần đầu tiên được bà chủ cho đi buôn chuyến xa, cô đã bị đẩy vào nhà chứa. Giật mình tỉnh lại thì đã muộn, những tháng ngày sau đó, Hà trở thành món hàng đắt giá trong nhà chứa ở Trung Quốc, mỗi đêm phải tiếp hàng chục lượt khách cho chủ thu tiền. Đã rất nhiều đêm, trong giấc ngủ vùi mệt nhọc, Hà mơ về căn nhà xơ xác ở quê và thèm được nghe tiếng mẹ chì chiết, tiếng rên rỉ của người bố bệnh tật. Như miếng chanh bị vắt kiệt, Hà bị đẩy ra đường với tấm thân gầy gò mang đầy bệnh tật. Ba năm lưu lạc ở xứ người, sống cảnh nhơ nhớp, Hà muốn trở về quê lắm nhưng không có tiền. Giữa lúc ấy, Hà gặp Hiền.
So với Hà, Hiền béo tốt hơn nhiều, khuôn mặt xinh xắn và có lẽ vì thế mà đang là gái mại dâm, bị chủ chứa bắt làm việc hết công suất, Hiền được một khách làng chơi bỏ tiền chuộc. Từ một gái mại dâm, sau một đêm trở thành vợ một người đàn ông sở tại, có cửa hàng buôn bán nhưng Hiền vẫn lén lút giấu chồng đi bán dâm và quá trình đi khách ấy, cô được các chủ chứa “đặt hàng” mua gái và đấy chính là con đường khiến Hà và Hiền trở thành tội phạm khi Hiền rủ Hà cùng tham gia đường dây này.
Sinh ra ở xã Thạch Đà, Mê Linh (Vĩnh Phúc), Hiền có hoàn cảnh cũng hết sức đáng thương bởi từ lúc sinh ra cô đã không có bố. 18 tuổi, Hiền lại lặp vết trượt của mẹ, có thai với một người bạn trai làng bên nhưng không được gia đình bạn trai chấp nhận. Đau khổ vì đứa con trong bụng không được nhìn nhận, Hiền còn đang phân vân chưa biết phải tới đâu sinh nở thì cô bị một nhóm bạn đánh thuốc mê, lừa sang Trung Quốc bán. Cái thai tám tháng trong bụng Hiền chỉ ở lại được với cô vài ngày thì hỏng do bị bọn chủ chứa đánh đập làm trụy thai và trong lúc vết thương còn chưa lành hẳn, cô đã bị ép phải tiếp khách. Sau đó liên tiếp bị bán đi bán lại vài lần, ngày càng bị đẩy vào xa hơn. Nhưng may mắn có một khách làng chơi thương tình bỏ tiền ra chuộc về làm vợ. Cuộc sống vợ chồng không phải khổ lắm, nhưng vốn lười lao động, cùng với không có đứa con nào ràng buộc. Hiền lại dối chồng đi làm gái để lấy tiền ăn chơi. Tại đây Hiền và Hà gặp nhau, chúng đã bàn nhau về quê tìm các cô gái trẻ người non dạ đưa sang bán vào các nhà chứa lấy tiền. Hoặc lập một nhà chứa ở Bằng Tường, Trung Quốc do hai đứa làm tú bà. Mọi chi phí Hiền sẽ ứng trước. Vừa được về quê, lại sẽ có tiền, viễn cảnh có nhiều tiền lại bùng lên, Hà nhận lời tìm người đưa sang.
Ngày 29/6, Hiền, Hà cùng nhập cảnh trái phép về Việt Nam, sau đó về nhà Hà ở Thái Nguyên chơi. Được 4 ngày, Hiền trở về Trung Quốc dặn Hà ở lại tìm người. Sáng ngày 8/7, Hà đã tiếp cận và tìm mọi cách để rủ rê Đào Thị Bích N., 17 tuổi, bạn cùng xóm và cùng học thuở trước đi chơi, uống nước. Cô gái này rủ thêm Mông Thị Diệu H., 16 tuổi, đi cùng cho vui. Sau khi bao tiền đi chơi, Hà còn mua tặng quần áo cho đôi bạn gái xinh xắn. Sau đó cả nhóm bắt taxi lên Lạng Sơn chơi. Trên đường đi, Hà liên lạc với Hiền ở Trung Quốc sang đón.
Tại thị trấn Đồng Đăng, huyện Cao Lộc, tỉnh Lạng Sơn, sau khi trả tiền taxi cho nhóm của Hà, hai gái mại dâm liền dẫn hai cô gái lên đường mòn biên giới khu vực Cốc Nam, xã Tân Mỹ, huyện Văn Lãng, chuẩn bị vượt biên thì bị phát hiện. Trong khi hai cô nữ sinh nhảy cẫng lên vì được giải thoát kịp thời còn hai gái mại dâm thì khóc sướt mướt vì lần đầu tiên tập làm tú bà đã không thành.
Tại thị trấn Đồng Đăng, huyện Cao Lộc, tỉnh Lạng Sơn, sau khi trả tiền taxi cho nhóm của Hà, hai gái mại dâm liền dẫn hai cô gái lên đường mòn biên giới khu vực Cốc Nam, xã Tân Mỹ, huyện Văn Lãng, chuẩn bị vượt biên thì bị phát hiện. Trong khi hai cô nữ sinh nhảy cẫng lên vì được giải thoát kịp thời còn hai gái mại dâm thì khóc sướt mướt vì lần đầu tiên tập làm tú bà đã không thành.
Theo đuôi :
ADVERTISEMENT