(VietNam7) Liên tiếp trong nhiều năm ở một số địa bàn huyện Bến Cát, Tân Uyên (Bình Dương) xảy ra nhiều vụ án hiếp dâm, cướp tài sản. Địa bàn gây án chủ yếu của kẻ mất nhân tính là tại các rừng cao su vắng người. Mỗi khi đi cạo mủ, chị em làm luôn cảm thấy bất an khi có ai đó như đang rình rập mình.

Bóng ma ở rừng cao su
Trong các năm 2001, 2003, 2004, 2005, trên địa bàn các xã giáp ranh: Thới Hòa, Hòa Hội của huyện Bến Cát; Định Hòa, Phú Mỹ của Thị xã Thủ Dầu Một; Tân Vĩnh Hiệp, Phú Chánh của huyện Tân Uyên đã xảy ra hàng loạt vụ cướp tài sản và hiếp dâm có phương thức, thủ đoạn tương tự nhau.
Hung thủ lợi dụng trời tối, đường vắng, đường mòn trong các khu rừng cao su để rình rập các nạn nhân đi một mình rồi lao ra khống chế, đưa vào khu vực vắng để cướp cả tiền lẫn tình. Cá biệt, kẻ ác còn táo tợn đột nhập vào nhà dân để bắt cóc trẻ em mang vào sâu trong rừng cao su rồi thực hiện hành vi thú tính.
Đối tượng Nguyễn Văn Điền.

Cuối năm 2004, địa bàn thị xã Thủ Dầu Một ghi nhận hai vụ án với phương thức trùng khớp. Ngày 5/12/2004, chị Vũ Thị H. (SN 1977), đi xe máy đến ấp 4, xã Phú Mỹ thăm một người họ hàng thì thấy cành cây lớn nằm chắn đường. Khi chị vừa giảm tốc độ, một thanh niên bất ngờ nhảy ra khống chế, tát liên tiếp vào mặt chị. Sau đó, chị H. bị tên này lôi vào vườn cây gần đó, trấn lột dây chuyền vàng, bông tai và tiền mặt.
Hắn còn cưỡng đoạt chị H. mặc cho nạn nhân van nài, cầu xin. Khi CQĐT đang trong quá tình tiến hành xác minh đối tượng và thu thập thông tin của vụ việc nêu trên thì đúng một tuần sau (13/12/2004), chị Võ Thị Thu H. (SN 1979, ở xã bên) cũng lâm vào cảnh ngộ y hệt chị H.
Trước tình hình dư luận tại địa phương hoang mang cao độ, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bình Dương và Công an các huyện thị liên quan đã đặt quyết tâm phá bằng được vụ án để trả lại bình yên cho nhân dân.
Chuyên án 141.HC được thành lập. Qua công tác khám nghiệm hiện trường và lời khai của nạn nhân cho thấy, các vụ cướp có cùng thủ đoạn và do một đối tượng thực hiện. Đánh giá hiện trường các vụ cướp, lực lượng phá án xác định: Hung thủ gây án xong luôn biến mất rất nhanh nên chắc hẳn hắn phải là người địa phương mới có thể thông thạo địa hình đến thế.
Mẩu tai để lại hiện trường
Trong khi công tác khoanh vùng nghi can đang được công an triển khai, một vụ án nữa lại xảy ra. Hồi 3h30 sáng 7/1/2005, chị Nguyễn Thị N. (SN 1976) đang miệt mài lao động trong một rừng cao su ở huyện Bến Cát thì có một bàn tay thô, cứng đè cổ chị xuống đất. Theo phản xạ, chị N. đánh bật con dao cạo mủ cao su về phía sau trúng đầu kẻ lạ mặt.
Song hắn vẫn khống chế được chị và tước mất con dao. Sau khi cướp dây chuyền vàng, vòng vàng của chị N., tên này còn đòi quan hệ tình dục với nạn nhân. Trong lúc chống trả, chị N. đã cắn sứt một mẩu tai của hung thủ. Bị thương, tên cướp đã đánh chị N. một trận tơi tả và vội đi tìm mẩu tai bị đứt. Rất nhanh trí, chị N. vùng thoát và tri hô cầu cứu khiến đối tượng phải bỏ chạy thục mạng.
Có mặt tại hiện trường, lực lượng công an đã thu được tang vật là một mẩu tai phải của hung thủ. Ngay lập tức, gần 20 đối tượng thuộc diện tình nghi bị triệu tập lên cơ quan điều tra. Không khó để lực lượng phá án lọc ra được Ung Văn Vui (SN 1953, ở ấp An Hòa, Hòa Hội, Bến Cát, Bình Dương) vì người này bị sứt chiếc tai bên phải.
Vui tự nhận mình là thủ phạm gây ra các vụ án cướp tài sản và hiếp dâm mà cơ quan công an đang điều tra. Tuy vậy, lãnh đạo chuyên án vẫn quyết định đem mẩu tai nêu trên ra Hà Nội trưng cầu giám định ADN để kiểm chứng xem liệu Vui có đúng là thủ phạm hay không.
Ngày 10/3/2005, kết quả giám định cho thấy: Kiểu gene của Ung Văn Vui và kiểu gene của mẩu tai hoàn toàn khác nhau! Thì ra, Vui bị sứt tai do... vợ anh ta cắn trong một lần ái ân. Khi bị công an triệu tập, do đang có chuyện bất mãn với vợ, Vui đã nhận mình là hung thủ. Ngay lập tức, Vui được thả và tung tích thủ phạm vẫn mờ mịt như thách thức cơ quan điều tra.
Sa lưới
Chuyên án vẫn được cơ quan công an triển khai với nhiều mũi, nhiều hướng trinh sát và có sự phối hợp với các ngành chức năng khác. Vào hồi 3h sáng 4/4/2005, lực lượng chức năng tình cờ phát hiện một thanh niên đi lang thang trong một khu rừng cao su. Kiểm tra người này, lực lượng tuần tra thấy anh ta bị sứt một góc tai phải và không đem theo giấy tờ tùy thân. Nhân vật mờ ám này lập tức được đưa về trụ sở công an để phục vụ công tác điều tra.
Thanh niên này khai tên Nguyễn Văn Điền (SN 1977, ở ấp 4, xã Tân Định, huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương), một lao động tự do chuyên làm thuê để kiếm sống. Khi được hỏi về nguyên nhân mất một mẩu tai bên phải, Điền khai nhận rằng vào năm 1995-1997, khi đi đốn lồ ô rừng thuê ở tỉnh Bình Phước thì bị tai nạn lao động. Sau một hồi quanh co, Điền lại khai bị một cô gái bán bia ôm cắn đứt tai trong một lần “vui vẻ”.
Sau đó, dù bị cơ quan công an lật tẩy tính gian dối trong những lời khai báo nên trên nhưng Điền vẫn một mực không khai nhận về sự liên quan của mình với bất cứ vụ án cướp tài sản, hiếp dâm nào. Trước tình thế này, cơ quan công an đã quết định nhờ đến việc giám định ADN.
Bản kết luận giám định ngày 6/4/2005 cho thấy: Phân tích ADN theo hệ Nineplex từ mẫu tóc của đối tượng Nguyễn Văn Điền so sánh với kiểu gen của mẩu tai trong vụ án của chị N. là hoàn toàn trùng khớp. Điều này cho thấy, hung thủ của hàng loạt vụ án mà chuyên án 141.HC đang truy tìm bấy lâu chính là đối tượng Nguyễn Văn Điền.
Trước chứng cứ khoa học này, Nguyễn Văn Điền - “bóng ma” trong các rừng cao su đã phải cúi đầu nhận tội.
(Theo PLVN)

Theo đuôi :

ADVERTISEMENT