Quả thật, cứ so con số này với số tiền mà nhà tổ chức phải bỏ ra, hoặc chỉ cần so với số tiền thù lao nhà tổ chức phải trả cho cô ca sĩ ăn mặc phản cảm xuất hiện trong chương trình thì 3,5 triệu đồng chả đáng là bao.
Vũ Thu Phương để lộ ra miếng dán “tròn tròn, trong trong” ở ngực
Cái kiểu xử phạt hành chính ấy giống như cho có, răn đe chẳng thấy đâu mà có khi còn tạo hiệu ứng ngược, thậm chí nói không ngoa, chính là hành động dung túng, gián tiếp tiếp tay cho sai phạm.
Ví dụ, những người chưa tên tuổi sẵn sàng "phản cảm" và chịu phạt một khoản tiền chả bõ bèn gì nhưng từ đó được nhiều người biết đến; những tên tuổi đã qua bên kia sườn dốc cũng mượn cách này để níu kéo những ngày tháng tên tuổi được xuất hiện trên mặt báo.
Vấn đề ở đây cũng không chính là số tiền bao nhiêu, mà còn có thể là những biện pháp khác nữa, nhằm vào trách nhiệm của những cá nhân liên quan vụ việc. Trong vụ việc này, giám đốc Công ty thương mại và dịch vụ quảng cáo quốc tế JITA không có trách nhiệm liên quan ư? Ca sĩ Minh Hằng là người ăn mặc phản cảm - nguyên nhân chính của vụ việc này - không bị gì ư?
Bộ trang phục của Minh Hằng trong "Đêm mỹ nhân" bị dư luận phản ứng
Nếu cho rằng những cá nhân này có liên quan nhưng ngoài tầm xử lý của Sở VH-TTDL Quảng Bình, thì vai trò của những cơ quan chức năng quản lý văn hóa khác ở đâu?
Cần nhớ rằng những chuyện phản cảm tương tự như thế không phải lần đầu tiên xuất hiện và không phải là chuyện cá biệt. Cứ giơ cao đánh khẽ, cứ phạt như gãi ngứa thì chính các nhà quản lý văn hóa chứ không ai khác phải chịu trách nhiệm cho những chuyện phản cảm xuất hiện ngày càng nhiều trên các sàn diễn, các trang mạng...
Theo Tuổi Trẻ